Bùi Quang Ngọc coi triển lãm là “cái cớ để thăm Hà Nội”. Có 32 bức tranh sơn dầu trong tranh của ông, được chia thành hai phần khác nhau: chân dung và khỏa thân.
“Chân dung Trịnh Công Sơn” của Bùi Quang Ngọc.
Phần đầu tiên là bức chân dung rất chi tiết về một người cụ thể, tên và địa chỉ cụ thể: văn hóa đương đại, cũng như anh em họa sĩ 76 tuổi, bạn bè, thầy cô, như triết gia Trần Đức Thảo, nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, và nhà thơ Hữu Loan, nhạc sĩ Văn Cao và họa sĩ Lưu Công Nhân … Ngoài ra, còn có ba bức chân dung của tác giả.
Bùi Quang Ngọc tuyên bố rằng ông không thể vẽ chân dung những người ông chưa gặp, nhưng ông hiểu. Ông sống, nói chuyện, vẽ hàng trăm bản phác thảo, và sau đó bắt đầu vẽ chân dung, làm thế nào để thấm nhuần cảm xúc đặc biệt trong các bức tranh, thể hiện một người sống và thể hiện cá tính của mình. Một số bức chân dung được trưng bày trong triển lãm này là một phần của loạt nghệ sĩ “đương đại” năm 2007, như Chen Dan, Feng Quan và Le. Đạt … Những bức tranh còn lại rất khó xác định thời điểm sáng tạo.
Nghệ sĩ cho biết: “Từ những năm 1970, tôi đã chú ý đến chân dung của những người tôi yêu. Tôi luôn trân trọng những gương mặt xinh đẹp này. Năm 1977, tôi sống ở Hà Nội và nói về Văn Cao nhiều lần. , Đoàn Phú Tú, Bùi Xuân Thế và Thái Bà Vân, và vẽ chân dung. Sau này, sau khi định cư ở Sài Gòn, tôi tiếp tục vẽ Nguyễn Gia Tri, Trịnh Công Sơn, Hữu Loan và Hoàng Cẩm … Từ đó, tôi đã vẽ hàng chục bức phác thảo và lưu giữ chúng. Bức tranh khỏa thân “Walk dance”, trước đây là bức tranh đen trắng do Bùi Quang Ngọc tặng cho họa sĩ của mình. Năm 1994, Lưu Công Nhân được thành lập .
Bùi Quang Ngọc nhớ lại sinh nhật cuối cùng của nhà thiết kế Nguyễn Gia Trí: “Khi anh ấy qua đời lúc 10:30 tối ngày 20 tháng 6 năm 1993, tôi đã được sự cho phép của một gia đình nhạc cụ. Bốn phút trước, bốn cây nến đang đứng cạnh quan tài. . Khoảnh khắc này thật cảm động đến nỗi tôi xé mở lịch học và vẽ bản phác thảo cuối cùng với nước mắt. Phần thứ hai là một bức ảnh khỏa thân của một người trừu tượng không tên. Nghệ sĩ 76 tuổi làm rõ rằng đây là khuôn mặt của “tất cả chúng ta”.
Đối với hội họa khỏa thân, một họa sĩ khái niệm, ông nghĩ rằng những đứa con của mình là những người khỏa thân, không phải người châu Âu hay người châu Á, không có chủng tộc. Khỏa thân có nghĩa là chuyển động hướng ngoại, chân dung có nghĩa là chuyển động hướng nội. Đây là hai phong cách anh theo đuổi.
Cá nhân Bùi Quang Ngọc đánh giá điểm mạnh của anh ấy trong các đường nét, thể hiện cấu trúc và chuyển động, hình thức và các yếu tố khác. Anh ấy chỉ cần thêm một bổ sung cho phác thảo của bức tranh. Nghệ sĩ tuyên bố: “Nhiệm vụ nghệ thuật không còn phản ánh thế giới”. “Trung tâm của sáng tạo nghệ thuật đương đại là bí ẩn vĩnh cửu của đời sống tinh thần của người nghệ sĩ. Con đường lãng mạn và kể chuyện đã kết thúc.” Trong lĩnh vực triết học của các nghệ sĩ của mình, ông sử dụng hội họa để tiết lộ các nhà triết học.
Ảnh tự sướng của Pei Guangyu. -Đây là triển lãm thứ ba của Pei Guangyu tại Hà Nội. Triển lãm đầu tiên được tổ chức vào năm 1996 và lần thứ hai được tổ chức vào năm 2003.
Bùi Quang Ngọc sinh năm 1934 tại Quảng Bình. Anh là sinh viên Đại học Mỹ thuật Việt Nam và là thành viên của Hiệp hội Mỹ thuật Việt Nam. Từ năm 1956 đến 2009, nghệ sĩ đã tham gia 16 triển lãm lớn ở Việt Nam và quốc tế, hầu hết là triển lãm nhóm. Chúng bao gồm triển lãm quốc tế “Nghệ thuật hiện đại châu Á” lần thứ 31 được tổ chức tại Tokyo, Nhật Bản vào năm 1993 và triển lãm “Hòa bình thế giới” được tổ chức tại Seoul, Hàn Quốc vào năm 2000.
Triển lãm “Nghệ sĩ Bùi Quang Ngọc” khai mạc lúc 9:00 sáng ngày 16 tháng 12 tại Trung tâm triển lãm và trao đổi nghệ thuật tại Tràng Tiền 43, Hà Nội.-Phạm Mi Ly