Vân Dương Thành-mỗi bức tranh làng mê.

Hoài bão của cuộc đời anh là có những ký ức nông thôn về cánh đồng lúa, cánh cò và những ngôi nhà công cộng.

Văn Dương Thành được biết đến là họa sĩ của trường phái hội họa trừu tượng. Nhưng tranh của anh không khó hiểu mà bởi trí nhớ nhất quán về những cảnh làng quê nên rất gần gũi với người xem. Đối với tôi, đó là những kỷ niệm sâu sắc nhất mà tôi để lại trong mỗi bức ảnh.

Sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, nhưng chiến tranh bùng nổ và những ngày sơ tán ở quê đã chiếm trọn tuổi thơ của anh. Bố mẹ đi công tác xa, anh chị em học một nơi, mỗi lần bố mẹ sang vùng đất mới, Thành đều giao cho gia đình làm nông. Đây là lý do Thanh đã tự lập từ nhỏ, học cách ăn ở, sinh hoạt và làm việc cùng gia đình. Ngày nào chúng tôi cũng đi chăn trâu, cắt cỏ, khi chúng đến thì nấu rơm, rạ cho đến khi nhừ. Bữa cơm có rau muống luộc, cà tím, tôm nhưng ngon lắm! Dù đi đâu, Thành cũng luôn cầm theo một chiếc thắt lưng nhỏ, nếu không thì chiếc gậy tre sẽ đón anh trên đường quê và rút ra khi cần. Khi đó là một gian nhà cổ kính hình vòng cung bị bom đạn cháy đen, mái đổ hơn một nửa, tường rêu bám đầy. Buổi chiều khói lam bay tứ tung bên bờ rào nhà hàng xóm, hay ra sông gặp mấy cô thôn nữ đang nô đùa tắm nắng chiều đỏ rực …– –Xiao Qing là một nghệ sĩ nổi tiếng, được bạn bè và người lạ trong nước biết đến, nhưng thói quen của Liming vẫn luôn được duy trì. Cô ấy vẽ mọi lúc, mọi nơi và khi cảm xúc chợt đến, cô ấy gọi nó là “tờ báo nhỏ trên đường đi”.

Nghệ sĩ Văn Dương Thành.

Văn Dương Thành luôn thẳng thắn chia sẻ: “Thành tựu lớn nhất của hội họa là sự kết hợp giữa văn hóa dân gian và nghệ thuật trừu tượng.” Mặc dù tôi đã đặt chân đến nhiều nước Châu Âu và chọn con đường hội họa trừu tượng nhưng tâm hồn của Việt Nam là Làng quê còn của những người con gốc Việt đã trở thành nguồn năng lượng và cảm xúc dạt dào nhất trong từng nét vẽ. – Bằng cách này, khán giả có thể thấy được sự giao thoa giữa mỹ thuật châu Âu và mỹ thuật Phương đông trong mỗi bức tranh của anh là một làng Chiềng với mái tranh, cây chuối, chậu nước trong một chiều vàng- Họ rất bình thường, họ là hai ngư dân nhỏ, họ mang giỏ và mũ trên lưng, trong một không gian đầy ảo giác, khung cảnh: đơn giản nhưng rất gợi cảm và tử tế: một dòng sông đỏ vào lúc hoàng hôn, với những sọc trắng lúc hoàng hôn. Nó có tác động rất mạnh đến khán giả …—— Nó được vẽ từ công nghệ hiện đại của phương Tây và chiết xuất từ ​​nghệ thuật truyền thống, và cách thể hiện màu sắc của nó được lấy từ người thầy của anh: họa sĩ Pei Xuan P. Đây là sự tương phản nhưng không trái ngược, rực rỡ Và sự hài hòa trong từng đường nét. Một tia nắng chiều đỏ rực chiếu xuống mép cỏ non xanh mướt tạo cho Les vẻ đẹp lung linh và quyến rũ. Vẫn là một buổi chiều thôn quê đối diện ánh sáng và bóng tối, cảnh vật mờ ảo, ảo diệu như suy nghĩ của khán giả. Bức tranh sơn dầu hoa sen trong nắng, Ô Quan Chưởng trong mưa, xuân trên cung đình được đánh giá là hấp dẫn. “Âm nhạc ngôn ngữ” là dòng nhạc linh hồn của Đông Á, đạt đến đỉnh cao nhất tại nơi giao thoa giữa thế giới truyền thống và thế giới hiện đại.

Văn Dương Thanh, 30 tuổi, sống ở Thụy Điển, xa quê hương và mang đến sự thuần khiết Hình ảnh mang đậm hồn cốt của người Việt Nam, đây là hình ảnh truyền thống của người Châu Âu về phương Đông, để những cư dân của vùng đất băng tuyết hiểu hơn và thêm yêu đất nước, con người Việt Nam. Không phải ngẫu nhiên mà chị được đặt cho biệt danh “sứ giả của văn hóa Bắc Âu Việt Nam”. .

Trở lại Hà Nội, sống một cuộc sống bình yên và thanh bình trên một góc phố đầy kỷ niệm.Thịt ăn những món ăn dân dã luôn là niềm hy vọng thành tựu lớn nhất của anh nhưng giờ đây cô phải tiếp tục cuộc hành trình từng ngày trong từng bức ảnh. Truyền khát vọng cội nguồn.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *