Ảnh Dương Minh Long .
– Bạn nói ngoài nhiếp ảnh ra bạn không có cuộc sống nào khác, nhưng thực tế bạn kinh doanh có tốt không?
– Ở Nga, tôi bán tranh và album ở các ga tàu điện ngầm. Năm 1988, tôi lập một thư viện tranh, nhưng tôi chủ yếu bán tác phẩm của chính mình, tức là làm nghề tự do. Tôi luôn đòi chết vì anh ấy, nhưng có lẽ tôi không có đủ tài năng để chết hoàn toàn. Nhưng tôi đã xác định mục tiêu cần đạt được: một album ảnh về nhân văn Việt Nam; một bộ ảnh về trẻ em Việt Nam; một tập về Hội An-Mỹ Sơn; một bộ phim tài liệu tổng hợp về Người Tàu. Tôi đã có 180.000 slide phong cảnh lớn, nhưng tôi sẽ bán bao bì cho các tác phẩm mới.
– Theo bạn, các nhiếp ảnh gia Việt Nam thiếu gì?
– Vấn đề luôn là nội lực và sự sáng tạo của người chụp. Để có tư duy sáng tạo thực sự, bản thân người chụp ảnh phải trau dồi nhiều kiến thức, bởi cái thiếu sót lớn nhất của chúng ta là vốn văn hóa. Học cách nhìn nhận những người giỏi hơn mình nhưng khác mình … (Theo Già Đồng)