Nghệ sĩ Trịnh Quang Vũ và trang phục thời Việt Nam

Nghệ sĩ Trịnh Quang Vũ xác định lại các triều đại Đinh, Lê trước: “ Đầu tiên, tôi dựa vào Đại Việt sử ký toàn thư. Sách chép như sau: Thái hậu Dương Vân Nga đã tặng áo bào cho Lê Hoàn. Sau đó tôi suy ra rằng hoàng đế và vua Lê mặc áo cà sa. Loại áo này có xuất xứ từ Trung Quốc, trong sách Chu Châu có ghi quy tắc ăn mặc rất rõ ràng là cổ dài, nếu mặc vest thì hoa văn giống như bây giờ. Carat phải được đính kèm. Những chiếc áo sơ mi cổ dài nên kết hợp với những chiếc vương miện. Đây là lý do tôi luôn khẳng định thời Đinh Lê-Tiền Lê đội vương miện. “-Có người cho rằng ông mặc áo dài có cổ Tàu cho vua Lê Hoàn, nhưng ông giải thích:” Sách Phan Huy Chú ghi rõ vua dùng màu đỏ. Hình dáng cơ thể và sức mạnh của ngọc trai. Vì vậy áo dài của Lê Hoàn phải có màu đỏ. Điều này cũng đúng đối với mũ miện. Tôi đang tham khảo hình ảnh chiếc vương miện trong các sách của Trung Quốc, đồng thời tôi kết hợp với mô tả về các pho tượng cổ của Việt Nam. Rõ ràng nhất là chiếc vương miện của tượng Ngọc Đế trên tháp Bối Khê (Hà Tây) trông rất Việt Nam. Nếu như đỉnh của vương miện Trung Quốc là hình chữ nhật phẳng, mặt trước hơi cong và ôm sát vào mặt thì ở Việt Nam, đỉnh gần như hình vuông, mép trước không cong … ” – Thái giám Trịnh Đăng Dong (với hình hoàng tử trên ngực). Ông Wu cũng sử dụng phương pháp nghiên cứu và so sánh này để mạnh dạn phục dựng lại toàn bộ hệ thống y phục của Việt Nam trong các triều đại. Cao thủ Phổ thông luôn được anh “ban thưởng” cho việc vẽ trên các loại mũ khác nhau. Anh chết cũng xây lại. Tử bào là hình ảnh con chim, trên tay áo có thêu hình con vật, trên y phục chính thức, mặt trước và sau áo đều có vẽ chân dung loài chim. Ông Wu dựa vào quy định mặc đồ của các hoàng tử đã chết ở Trung Quốc, cộng với quy định về việc mặc các hoàng tử chết trên các bức tượng cổ. Tượng Thái giám triều Lê Triện, tên là Trịnh Đăng Đống, được tôn trí trong “Xe tải của tôi” (Hongyan). Lại nói đến Tổng đốc, họ Trịnh cũng cùng tộc với ông Vũ nên biết rất rõ nguồn gốc của ông. Sau khi Thống đốc qua đời, gia đình ông đã làm theo nguyện vọng cuối cùng của ông và mang tượng ra giữa chợ xem người ta công nhận tượng là người, nếu có sai khác thì phải sửa ngay, coi như tượng là người thật. Hình ảnh làm rõ hình thức trang trí của các con nghê thời Lê – Trịnh.

Trên cơ sở mẫu này, thầy Vũ vẽ theo đặc điểm mỹ thuật khi làm cho các em ở tiết khác. Giai đoạn này. Bước sang thời Lê – Trịnh, Nguyễn, ông Vũ có thêm tư liệu hình ảnh, thời kỳ này người phương Tây đã sáng tạo ra một số lượng lớn tranh, trong đó độc đáo nhất là tranh lính Thị vệ phủ chúa Trịnh và tranh Quan Nghè trong trang phục cung đình. . Chúng được giới thiệu trong cuốn sách giáo sĩ của Marini, Chrisnov Bory; cuốn đáng nhớ cuối cùng là Samuren Baron, một người đàn ông đa chủng tộc, có lẽ là trong số các công chúa Của một cậu ấm. Cha ruột của Samuren là Hary Baron, một người quản lý một xí nghiệp thương mại ở Thăng Long, đã kết hôn với một phụ nữ Việt Nam và sinh ra Samuren, sau đó ông được Trịnh Cán nhận làm con nuôi và vào cung, Samuren đã dùng nó để hấp thụ hàng chục bức ảnh giá trị. Một phần cảnh Trinh Phủ được giới thiệu trong cuốn Du hành một miền quê. Dựa trên những kết quả nghiên cứu phục dựng này, ông Wu đã đưa ra câu đầu tiên: Trang phục Việt Nam đơn giản, khỏe khoắn, thoải mái và trang trọng hơn trang phục Trung Quốc. Nhưng nó phản ánh đúng điều kiện lịch sử và địa lý Việt Nam.

(Theo văn hóa thể thao)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *