-Sáng nay, phim truyền hình Phú Nhuận kỷ niệm 15 năm thành lập, anh cảm thấy thế nào về cột mốc này?
– Trước kế hoạch tổ chức kỷ niệm 15 năm thành lập, sân khấu Nhà hát Phú Nhuận phải dừng diễn hai tháng chờ sửa chữa. Ban đầu, tôi định bỏ lỡ cột mốc này. Nhưng khi tôi nghĩ về điều này, nếu tôi không tạo ra ký ức, tôi xin lỗi. Làm việc trong cảnh 15 năm không hề đơn giản. Vở diễn kiểu này như ngôi nhà chung của nhiều nghệ sĩ, giống như “đứa con” do mình sinh ra. Vì vậy, tôi phải cố gắng tổ chức các hoạt động một cách hợp lý. Sau khi hoàn thành kế hoạch, tôi cảm thấy rất khó để thực hiện ước nguyện của mình.
Chỉ tiếc là lễ kỷ niệm được thực hiện ở sân khấu Phú Nhuận và sân khấu TP HCM. Nó thường suy giảm theo một số cách. Thực lòng mà nói, tôi rất vui khi hoàn thành chặng đường 15 năm này, ít nhiều tôi đã có đóng góp cho làng nghệ thuật và giải trí TP.HCM. Nhưng tôi không dám nói rằng tôi lạc quan về chuyến đi tiếp theo.
Năm 2012, Hong Fan được trao danh hiệu Nghệ sĩ được yêu thích. Ảnh: Minh Hoàng
– Tại sao bạn không tự tin khi tính đến hoạt động tiếp theo của mình?
– Sân khấu TP.HCM đang trong giai đoạn hết sức khó khăn. Ngày nay, người ta ngày càng ít đến rạp, một phần là do sức mạnh của các chương trình truyền hình và nhiều loại hình giải trí khác. Giá thuê rạp đã lên đến đỉnh điểm, thiếu nghệ sĩ “đinh” trên sân khấu, do nghệ sĩ bận nhiều việc: đi quay, đi diễn, tham gia các chương trình truyền hình thực tế… Có hai điểm. Diễn viên: Cảnh Phúc Huân và Super Bowl Tân Bình (Tân Bình). Cả hai đều bị ảnh hưởng bởi tình hình chung. Tôi đang chuẩn bị đàm phán với đối tác để ký hợp đồng cho thuê giai đoạn Phú Nhuận. Tuy nhiên, nếu họ tăng tiền thuê địa điểm quá nhiều, tôi có thể không duy trì được. Tôi vẫn cố gắng thực hiện phẫu thuật. Nhưng khi không kham nổi thì phải đóng cửa chứ biết làm sao? Khung cảnh trận đấu Super Bowl ở Tân Bình “dễ thở” vì đối tác của tôi đã cho tôi toàn bộ cảnh quay.
Đôi khi người ta phải vắt kiệt sức chịu đựng áp lực công việc mới đến cảnh “bầu bí”. Tôi thường xuyên mệt mỏi, nhưng sức khỏe của tôi không được tốt như trước. Bây giờ tôi có thể duy trì hoạt động càng lâu càng tốt. Điều làm tôi hạnh phúc là vẫn còn một số nghệ sĩ ở lại ngành này. Họ có thể là những nghệ sĩ nổi tiếng trung thành với sàn diễn, hoặc cũng có thể là sinh viên kịch nghệ do tôi và các đồng nghiệp đào tạo. Họ tự nguyện cắt lương mỗi tuần một lần và chia sẻ với tôi. Cả hai người đều muốn cố gắng thắp sáng sân khấu của tôi, vì nếu bù lỗ thì tôi “chết” mất.
– Tại sao bạn vẫn chưa từ bỏ sân khấu?
Tôi không thể buông bỏ thứ mà tôi coi là “núm vú”. Ngoài ra, còn rất đông người, diễn viên, công nhân, hậu đài … Nếu đóng cảnh thì thất nghiệp bao lâu? “Đất diễn” của các diễn viên trẻ cũng giảm dần. Nếu chỉ lo cho bản thân, chỉ cần tập trung cho việc đi diễn, rồi kiếm tiền nhờ đi diễn để giảm bớt gánh nặng cho nghệ sĩ thì tôi quá bận.
Tôi cũng đã cân nhắc việc tìm kiếm người thừa kế thay vì người quản lý. Nhưng nó vẫn chưa được tìm thấy. Tôi có thể tìm Ai Like-ThànhHội, ThànhLộc mới, HuỳnhAnhTuấn ở đâu? Các thế hệ trước đã làm hết sức mình để giữ cho sân khấu sáng.
Hong Fan được coi là bà bầu “mát tay”, gặt hái nhiều thành công trong Làng Kịch Sài Gòn. Bây giờ cô ấy đã 15 tuổi. Bà là Ủy viên Ủy ban nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh (Nhiệm kỳ 2012-2016). Ảnh: Minh Hoàng
– Theo bạn, đâu là giải pháp để tôn tạo khu danh thắng?
– Nếu coi thị phần nhu cầu giải trí của người dân thành phố Hồ Chí Minh là “miếng bánh”, thì “miếng bánh” ngày càng nhỏ dần theo đà phát triển ngày càng lớn. Người ta thổi bùng các nhà làm phim, đạo diễn, máy ghi âm, giải trí Internet, chưa kể nhiều loại hình giải trí tự phát làm lẫn lộn các giá trị tự nhiên… cảnh trước hết phải đấu tranh nhiều. Cạnh tranh
— Ngoài sự nỗ lực và phát huy bản thân ở mỗi bộ phận, để giải quyết tình thế khó khăn hiện tại, người này cần có sự luyện tập và hỗ trợ hết mình, có thể tập trung hơn vào quyền hạn của bộ phận văn hóa. Là một thành viên của Ủy ban Nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh, tôi hiểu rằng ngân sách phát triển văn hóa và văn hóa của thành phố có hạn, nhưng nếu bạn chờ đợi mười năm để xem xét khôi phục văn hóa thì bạn sẽ muộn và bạn hiện đang tạo ra những sản phẩm chất lượng cao ở giai đoạn. Cải thiện hương vịĐối với thẩm mỹ của công chúng, nơi này thực sự cần một điểm hỗ trợ, và nó cần được “nâng cấp” trong một khoảng thời gian nhất định để sự nghiệp của nó được đảm bảo.
– Ở tuổi 50, dấu ấn tuổi tác sẽ ảnh hưởng đến đam mê nghề nghiệp bình luận?
– Tôi nghĩ mình phải giữ gìn sức khỏe, điều chỉnh giữa làm việc và nghỉ ngơi, làm gì cũng được để có nhiều sức khỏe, thay vì lao vào “đốt mình”. Chú ý và trân trọng công việc của tôi là luôn luôn viên mãn. Ở giai đoạn này của cuộc đời, tôi thường nói với bạn, nếu tôi là đại gia, tôi vẫn có hàng tỷ người, tôi sẽ thường xuyên tổ chức và biểu diễn các tác phẩm kịch, như: Cây thánh giá, Người đàn bà uống rượu hoặc những tác phẩm khác. Chuyển thể các tác phẩm văn học nổi tiếng… tôi sẽ mời khán giả lên sân khấu xem miễn phí hàng tuần, hàng tháng, đặc biệt là khán giả sinh viên. Ban đầu các em có thể không thích xem kịch nhưng với chất lượng cao, dần dần các em sẽ thích và quen với sân khấu.
Sân khấu Phú Nhuận của nghệ sĩ Hồng Vân được thành lập vào cuối năm 2000. Đơn vị sân khấu xã hội được ghi nhận là một trong những đơn vị làm ăn phát đạt tại TP. Nhà hát Phúc Huân đã dàn dựng hơn 75 tác phẩm, trong đó có nhiều kịch bản mang tính giải trí cao, bán chạy, đồng thời nhận được những tác phẩm chất lượng nghệ thuật được giới chuyên môn đánh giá cao như: Magic Cross, Digital Red, Jiae, Industrial and Western …- Sân khấu kịch Phú Nhuận còn là nơi đào tạo ra những diễn viên, đạo diễn xuất sắc toàn quốc như: Đức Thịnh, Thái Hòa, Cát Phượng, Thanh Thúy, Xuân Trang, Diệp Tiên, Mạnh Phúc, Quốc Nam, Kim Huyền, Hoa Hiệp …
Báo Thoại Hà