Tạ Quang là nghệ danh của nghệ sĩ Tạ Minh Quang, sinh năm 1979 tại Phú Thọ. Hiện anh sống và làm việc cùng gia đình. Cả giới nghệ sĩ và công chúng yêu nghệ thuật Bắc Âu đều biết TạQuảng là một họa sĩ vượt lên số phận, vẽ bằng tay trái và đã thành tài nhờ tự học.
Từ nhỏ, Quang đã đam mê hội họa. Trong thời gian học đại học, anh đã thành thạo trong việc sáng tác và tô màu các bức chân dung và tranh tĩnh vật. Phóng viên Bình Nguyên Trang nhận xét: “Về kỹ năng thể hiện và tạo hình, tranh của Guangxu đã vượt xa lứa tuổi học trò.” Ta Guang có thể là một sinh viên mỹ thuật. Mong sao năm 20 tuổi sẽ không có biến cố gì. Một nghệ sĩ trẻ đang đứng trước bờ vực của sự sống và cái chết khi anh ta đột ngột mở rộng mạch máu não của mình. Tạ Quang từ một người đàn ông cao lớn, vạm vỡ hôn mê 18 ngày trở thành một người nằm liệt giường, thân hình thẳng đứng vẫn còn. “Tôi nhớ những ngày đó, bố tôi ở nhà chăm tôi hoặc đưa tôi đi bệnh viện. Mẹ và chị gái tôi làm thêm vào ban đêm, trong khi anh trai tôi phải nghỉ việc để sang Đài Loan làm công ăn lương. Tôi không thể chữa được cho tôi”, họa sĩ kể. Đó là khoảng thời gian khó khăn không thể quên.
Mẹ họa sĩ cho biết, chỉ cần anh có thể tự xúc từng thìa cơm là bà sẵn sàng bán nhà. Tôi ở thị xã Việt Trì cần tiền chữa trị .— – Khi Tạ Quang lên tám tuổi, ông đã vẽ “Chậu hoa ngày Tết.” Đây là một trong số ít bức tranh mà mẹ ông còn giữ để làm kỷ niệm.
Tạ Quang nằm một chỗ gần một năm, và ông rất tuyệt vọng. “Tôi thậm chí muốn chết đi, nhưng nghĩ đến tình thương của gia đình, tôi tỉnh lại. “Trải qua quá trình châm cứu, vật lý trị liệu và tập luyện lâu dài, họa sĩ có thể tự đi lại được nhưng tay phải vẫn bị liệt hoàn toàn. Tạ Quang đã đốt hầu hết những bức tranh trước đây của mình bằng tâm huyết cầm cọ. Dưới ánh lửa, tôi thấy bóng cô ấy lặng lẽ đập vào tường. Cô đã âm thầm giấu rất nhiều bức tranh. Họa sĩ cho biết: “Công việc quyết định tôi phải dùng tay kia để học hội họa.” Do không có điều kiện học trong môi trường chuyên nghiệp nên Tạ Quang tự mày mò, tìm thầy để học. Anh kể: “Ngày đầu tiên, tôi cầm cọ vẽ bằng tay trái và cảm thấy đau như bị ai dùng búa đập vào mình. Nhưng nghĩ đến mẹ, tôi đã bỏ qua cơn đau và tiếp tục luyện tập để không trở nên vô dụng”, anh nhớ lại. Lúc đầu, anh tập cầm bút trong 5 phút, sau đó là 10 phút, rồi tăng dần thời gian.
Khi tác phẩm của nghệ sĩ xuất hiện ở nhiều vị trí tập thể cũ, công sức của nghệ sĩ đã được ghi nhận. Lần đầu tiên Tạ Quang mang tranh đến triển lãm: “Ngày ấy, Rongrong đầy gió và mưa, khi nhìn thấy tác phẩm Phố của mình được treo trên tranh của các họa sĩ đến từ 14 tỉnh thành Việt Nam, tôi đã khóc. “. Phở là tác phẩm đầu tiên sau khi tập luyện bằng tay trái. Anh mất ba năm để hoàn thành tác phẩm này.
Tác phẩm” Phở “là sự hoàn thiện sức khỏe của người nghệ sĩ trong vòng ba năm sau khi hồi phục.
Sau khi vượt lên số phận, Taguang dần thành hình, được giới chuyên môn đặc biệt đánh giá cao, anh không bán tranh, vì tác phẩm nào cũng chứa đựng những khoảnh khắc quý giá trong cuộc sống. Anh đã đạt được những thành tựu nổi tiếng thế giới trong lĩnh vực thiết kế đồ họa và là một nghệ sĩ trẻ được công nhận, nhiều người cho rằng tranh của Taguang khá lập dị và phương Tây trong quan niệm và cách sắp xếp màu sắc của bức tranh, nhà phê bình mỹ thuật Lê Quốc Bảo nhận xét : “Tư tưởng tạo hình của Tạ Quang là tư tưởng triết học bằng hình ảnh và màu sắc, dùng để miêu tả triết lý nhân sinh rất phổ biến. , Anh ấy biết cách sử dụng nó. Các yếu tố định hình chủ nghĩa hiện đại, như chủ nghĩa siêu thực, lập thể, biểu hiện …- Từ năm 2005, Tạ Quang thường tham gia các triển lãm nhóm, triển lãm khu vực và triển lãm nghệ sĩ trẻ, anh là họa sĩ duy nhất của Foote. Tỉnh đã giành được giải thưởng trong cuộc triển lãm mỹ thuật khu vực Tây Bắc – Việt Nam cho bức tranh sơn dầu “Ngắm và em”. Mới đây, anh được mời vào danh sách nghệ sĩ Việt Nam tham gia triển lãm tranh tại Hàn Quốc.
Năm 2012, Tạ Quang tổ chức triển lãm cá nhân đầu tiên tại Hà Nội, trưng bày 12 bản in. “Trải qua hàng chục ngày trong phòng thu lạnh lẽo, Quang khó có thể chợp mắt với sự xuất hiện liên tục của máy in và ý tưởng, Quang nói mình cần phải làm nhiều việc hơn các nghệ sĩ khác vì anh ấy chỉ có cánh mà thôi. : “Cầm cọ bằng tay trái, trộn các màu và vẽ tất cả các công việc.Quá trình chuẩn bị triển lãm của họa sĩ Tạ Quang.
Nghệ sĩ Tạ Quang (trái) cùng các cộng sự tạo nên tác phẩm “Chị tôi”. Bức tranh này đã đoạt giải Ba tại Triển lãm Mỹ thuật Tây Bắc-Bắc Việt Nam năm 2014.
Tranh của TạQuảng mua bán thường xuyên, một số tranh màu nước đã cạn kiệt. Nhiều tác phẩm đắt giá nhưng anh không bán vì chúng chứa đựng những khoảnh khắc quý giá trong cuộc đời anh. Người nghệ sĩ sống lặng lẽ ở một tỉnh lẻ và chọn hướng đi riêng cho mình. Trên thế giới, nhiều người nói rằng điều này là cực đoan. Tạ Quang đã từ chối nhiều lời mời hấp dẫn từ phòng tranh và chỉ gửi gắm đứa con tinh thần của mình vào một nơi xứng tầm với tác phẩm.
“Chỉ một người” có thể thấy bi kịch và đau đớn. Vì cuộc sống là quý giá, tôi lo lắng rằng tôi không thể vẽ ra tất cả những điều tôi nghĩ, tôi không thể vẽ ra nỗi đau trong lòng. Vậy tại sao tôi phải đi theo con đường của người khác. Họa sĩ cho biết: “Thậm chí, mỗi tác phẩm đều là ngưỡng mà tôi vượt qua. Anh ấy muốn bắt nhịp với các nghệ sĩ khác trong sáng tạo nghệ thuật. Nhiều đồng nghiệp cho rằng kinh nghiệm sống giúp Taguang có óc nghệ thuật đặc biệt khiến anh ấy gặp khó khăn vì điều đó. Phong cách hòa nhập với cuộc sống nghệ thuật hỗn loạn ngày nay.
“Chúng tôi không đánh giá tác phẩm. Quang dựa trên hoàn cảnh đặc biệt của mình. Quang Phú là một nghệ sĩ Việt Nam nghiêm túc, chăm chỉ và sáng tạo ”, họa sĩ Đỗ Ngọc Dũng, nguyên Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật Phú Thọ – Châu Mỹ cho biết.