Gia đình nghệ sĩ đã chọn đưa tác phẩm của mình vào thời kỳ Xô Viết (cũ). Nhân kỷ niệm 100 năm ngày sinh của ông, nhiều bức tranh về các chủ đề như phong cảnh, chân dung và chân dung tự họa đã được công bố.
Bé Sơn Dầu Chân Dung Họa Sĩ-Kiến Trúc Sư Ngô Huy Quýnh – Ngô Huy Quýnh là một trong những kiến trúc sư cuối cùng được đào tạo tại Học viện Mỹ thuật Đông Dương. Anh nhanh chóng thể hiện tài năng của mình khi còn đi học. Vốn là sinh viên kiến trúc nhưng lại rất đam mê hội họa, thường xuyên đi dã ngoại cùng các bạn học viện Mỹ thuật. Năm thứ ba, anh thiết kế nhiều dự án, chủ yếu là nhà riêng và biệt thự. Ngôi nhà 84 Nguyễn Du, một biệt thự trên phố Cao Đà, Hà Nội và một ngôi nhà ở Đamh Bằng, Bắc Ninh vẫn giữ được nét nghệ thuật riêng.
Năm 1942, ông và nhà điêu khắc trẻ Trần Văn Lâm (bạn cùng lớp) – là đồng tác giả của đài Chiến sĩ cảm tử ở Lạng Sơn, và đoạt giải nhất cuộc thi thiết kế do chính quyền thuộc địa tổ chức. Cùng năm, ông cùng hai người bạn học ở Học viện Mỹ thuật là Trần Đình Thọ và Phạm Văn Đôn tổ chức một cuộc triển lãm tranh ở Hà Nội, gây náo động trong giới sinh viên và trí thức Hà Nội. Tranh của anh được bán với giá 300 lượng bạc Đông Dương, đây là một số tiền lớn đối với những sinh viên nghèo như anh.

Anh ấy đã dùng tiền để quyết định đi du lịch Việt Nam. Người họa sĩ này đã xách chiếc xe đạp cũ, giá vẽ, cọ vẽ lang thang ở Huế, Nha Trang, Đà Lạt, Sài Gòn, rồi sang Campuchia, Lào vài tháng để tìm cảm hứng sáng tác. Chuyến đi này đã để lại cho anh rất nhiều tư liệu viết và ký họa, khắc họa sâu sắc cuộc đời hoạt động nghệ thuật sau này của anh.
Năm 1943, sau khi tốt nghiệp, ông được bổ nhiệm làm kiến trúc sư Võ Đức Diễn tại Phòng Nghiên cứu Kiến trúc. Từ đó, ông tham gia Đại hội Văn hóa Cứu quốc Việt Nam và được bầu làm Ủy viên Ban Chấp hành Hội Văn hóa Cứu quốc … Sau khi Cách mạng Tháng Tám bùng nổ, ông được cử tham gia giành chính quyền ở thị xã Nam Định. — Qua nét vẽ của họa sĩ Nga-KTS Ngô Huy Quýnh.
Ngày 1 tháng 9 năm 1945, kiến trúc sư Ngô Huy Quýnh được giao nhiệm vụ thiết kế và xây dựng tượng đài tại Vườn Badin. Sau khi tính toán rất nhanh, ông đã chọn cách dựng một tượng đài bằng gỗ đóng đinh vào thánh giá (do thời gian gấp), sau đó quấn lụa xung quanh vàng và đỏ để tạo ra một thiết kế nghệ thuật. Bối cảnh diễn ra cảnh quay là bãi cỏ hình tròn giữa vườn. Anh và các cộng sự đã hoàn thành công trình nổi tiếng này trong một ngày (tối trước 2/9). Màu đỏ và vàng của lễ đường có hai lư hương hai bên, cột cờ có màu giống màu cờ đỏ, cột cờ có sao vàng, mọi thứ đều được trình bày sinh động. Ngày 2-9-1945, Chủ tịch Hồ Chí Minh và Chính phủ lâm thời đứng trên lễ đài ra mắt quốc dân, đọc bản “Tuyên ngôn độc lập”, khai sinh ra nước Việt Nam dân chủ cộng hòa.
Năm 1951, ông đi học ở Liên Xô. Alliance (trước đây). Không bị ràng buộc bởi kiến thức hiện có, anh nghiên cứu kỹ hơn cách xây dựng bố cục tuyệt vời của hội họa Xô Viết. Những bức vẽ bằng bút chì trong thời kỳ này cho thấy khả năng học tập tuyệt vời của ông, trong khi những bức tranh sơn dầu thể hiện kỹ năng và lối viết hào phóng của ông. Các tác phẩm của anh toát lên một cá tính nghệ thuật nghiêm túc, cân đối, bay bổng và lãng mạn. Lương Xuân Đoàn, Chủ tịch Hội Mỹ thuật Việt Nam, đã viết trong cuốn sách của KTS Ngô Huy Quýnh: “… trong nhịp điệu kép hoàn hảo của kiến trúc và hội họa, ông giỏi giao hòa âm nhạc tự nhiên giữa phương Đông và phương Tây. Dấu gạch ngang giản dị mà hồn Việt ngàn năm lịch sử không tuổi, đòi hỏi tính hàn lâm tinh tế, trang nhã nhưng vẫn tương đồng với bảng màu của người Việt… .—— Anh Chi