Căn nhà này nằm trong một con hẻm trên đường Cô Giang Đà Lạt, năm 1988 được một thanh niên cải tạo thành quán cà phê gia đình rất tiện nghi. Du khách đến đây có cảm giác như đang ngồi trong chính ngôi nhà của mình. Chủ quán đã tận dụng lại tất cả những đồ dùng cần thiết hàng ngày trong nhà để trang trí quán từ thời ông cố, ông nội và cha mẹ của mình.
Đồ dùng cà phê sử dụng một chiếc máy khâu cũ và một chiếc bàn đơn giản mang dấu ấn cuộc sống gia đình xưa của Đà Lạt. Ngọn đèn, bức tranh tường cũ … Ảnh: Quốc Dũng .—— Tốt nghiệp trường Kiến trúc-Khoa Mỹ thuật TP.HCM, Nguyễn Hoàng Lữ có vẻ không hợp với nhịp sống bận rộn của người Sài Gòn nên quyết định về quê lập nghiệp Đà Lạt (Lâm Đồng), do bố mẹ anh đã nghỉ hưu và chỉ còn con. Bố của chàng trai cho biết, vợ chồng anh đã nghỉ hưu, chỉ lo chăm sóc vườn lan và cây hồng quanh nhà, đây là sở thích của anh và mong kiếm được nhiều tiền hơn. Khi Lu Ann quyết định sống ở Đà Lạt và sử dụng căn nhà của gia đình để mở quán cà phê, vợ chồng anh đã rất ủng hộ.
“Quan trọng là ba nhà sống với nhau. Cà phê chỉ là một người cha có ích:” Chúng ta tìm việc làm chứ không phải kinh doanh để làm giàu.
Một quán cà phê sân vườn đặc trưng của thành phố ngàn hoa Ảnh: Quốc Dũng.Nhà thông mộc mạc phủ sơn, đơn sơ, cửa hình chữ Z đã có trong ngôi nhà phố vườn Đà Lạt hơn nửa thế kỷ trước Rất được ưa chuộng, ngoài nội thất phải đầu tư mua sắm mới nhưng không tốn quá nhiều chi phí, anh Luân đã sử dụng đồ trang trí nhà cửa từ thời ông bà ta, thay vì sửa sang lại để mang lại không gian thoải mái và yên tĩnh cho quán
Trong phòng khách còn có chiếc máy hát AKAI của bố anh Luân, hay chiếc tủ do mẹ anh mang theo. Con chị. Ông bà đã mất. Theo thời gian, màu sách, mấy chục năm ông nội và bố vẫn dùng Từ chiếc máy đánh chữ hay chiếc máy khâu của cựu ca sĩ. Cách bài trí khiến mọi người đến quán như đang ngồi trong chính ngôi nhà của mình .—— Quốc Dũng