Mọi chuyện bắt đầu khi chủ tịch xã Toàn Nha (Tuấn Hải) đổi tên xã Cà Hạ thành xã Hùng Tâm theo gợi ý của Văn Sửu (nghệ nhân Xuân Nướng). Tổng thống quyết tâm “thức dậy mỗi sáng và người dân Việt Nam mơ ước trở thành Công xã Hongtan.” Tổng thống đánh giá cao các thành viên. Từ đó, những người nông dân lương thiện, tử tế đã được vinh danh: Chủ tịch Trung tâm Công nghệ, Giám đốc Xây dựng, Giám đốc Công ty Dịch vụ, Chủ tịch Trung tâm Xay bột … – Từ trái sang: Nghệ nhân Xuân Bắc, Tuấn Hải, Phú Đôn Tung hứng trong phòng.
Xã Cà Hạ, nơi chỉ có trồng lúa và chăn nuôi, nhưng nay đã bị đóng cửa. Theo nhãn mới, thành phố công nghiệp chịu trách nhiệm làm pháo và bán thiên nga và lông vịt làm mũi nhọn. Sau 8 tháng phục vụ, việc lớn nhất mà toàn xã làm được là xây dựng một trung tâm xã với lối kiến trúc “kết hợp giữa hiện đại”, bao gồm kiến trúc La Mã, mái vòm Hy Lạp, và trận chiến giữa đôi rồng Việt Nam. Vườn không ai thèm cày cấy, lợn gà không ai chăm sóc, ai cũng mải miết chạy theo những việc đại sự do chủ tịch xã vẽ ra.
Sau đó, ông Toàn Nhã quyết định gia hạn thêm tám tháng trước khi đưa ra thông báo. Ông đã mời các nhà văn và phóng viên truyền hình từ nhiều quốc gia đến thảo luận về sự phát triển của thành phố của mình. Để thu hút sự chú ý của dư luận, ông Toàn Nhạ và ông cố vấn Văn Sửu đã nói dối đủ điều. Chủ tịch xã quyết định cho học sinh nghỉ học, mượn lớp để nuôi heo, cải tạo thành chuồng bò lớn. Xới lông thiên nga dùng để làm nguyên liệu, kho lông vịt, chổi lông gà còn chưa đủ, rồi lót túi rơm bên dưới, lông chim lên trên… Khi hai phóng viên truyền hình và nhà văn giả Chu Fan xuất hiện. Các thành viên của hợp tác xã đã biết về hành vi lừa dối của họ, nhưng không ai nói với họ về hành vi lừa dối của họ vì họ đã gắn thẻ nó rồi. Vì vậy, các nhà báo, những kẻ giả danh càng có cơ hội phá hoại, trục lợi để làm bá quyền.
Mọi chuyện chỉ được hé lộ sau cuộc đấu tranh nội tâm của Hồng (nghệ sĩ Dũng Nam). Anh Quyết tuyên bố mình chỉ là thuyền trưởng sà lan kéo phân đạm cho bà con nông dân, không phải thuyền trưởng lái tàu như mọi người bảo.
Sau tiếng nổ, tiếng đàn kết thúc, do anh Toàn Nhã trong lúc làm lễ rước đuốc đã xảy ra hỏa hoạn trong kho pháo. Anh Toàn Nhã bị thương, anh Văn Sửu và đồng nghiệp bàng hoàng trước vụ nổ. Trớ trêu thay, lại bị tổn thương bởi tiếng “nổ” lớn của chính mình.
– Hình ảnh trong vở kịch. — Toàn bộ vở kịch là hành động của các thành viên xã Hồng Tâm, đây là sự tung hứng của Đôngan Nha (Nha) và Văn Sửu (Văn Sửu) giống Lê Lợi (Lê Lợi) và Nguyễn Trãi (Nguyễn Trãi) Cặp đôi. Tất cả diễn biến của tác phẩm đều là một cốt truyện hài, và phải đến mùa hè, người ta mới đưa ra một triết lý sâu sắc mới. Câu nói giản dị của trưởng nhóm sản xuất (nghệ sĩ Phú Đôn): “Tôi không còn là chính mình” Căn bệnh này ai cũng có thể gặp và có thể khiến ai cũng phát triển theo chiều hướng tiêu cực. Câu hỏi của nhân vật Hong là: “Tại sao bạn không yêu những điều trung thực và những điều sai trái?” Đây là một thông điệp mà bộ truyện có bối cảnh xã hội hoàn toàn cổ xưa vẫn có giá. Các phương pháp chữa bệnh trong cuộc sống ngày nay.
Tuy có nhiều yếu tố hài hước, thú vị nhưng Người bệnh cũng thể hiện những nét đặc sắc như các tác phẩm Lưu Quang Vũ khác. Nhân vật trong các vở kịch của anh không phải kẻ xấu, ý thức kịch luôn truyền tải thông điệp về sự trung thực, đạo đức, nhân cách và vẻ đẹp của cuộc sống.
Năm 1988, Nhà hát Kịch Việt Nam đã từng diễn thành công vở Bệnh viện do NSND Đình Quang làm MC, được công chúng lúc bấy giờ đón nhận. Hơn 20 năm sau, nhờ sự diễn xuất của nghệ sĩ ưu tú Tuấn Hải và cố vấn mỹ thuật của danh họa Đình Quang, bệnh nhân đã trở lại thủ đô. Vở kịch quy tụ nhiều diễn viên nổi tiếng như Xuan B, Fu Dun, Tuan Hai, Yinhe … – Xuân B đi mua lông vịt trong vở