“Night of the Apes” – một bộ phim cho thấy lòng tham của con người

“Tiếng gọi đêm khuya” (biên kịch Lâm Xương, đạo diễn Chánh Trực) là vở kịch sân khấu 5B hiếm hoi sử dụng thủ pháp “kinh dị” để khắc họa kinh dị của khán giả.

Ngay từ đầu buổi biểu diễn, đó là hình ảnh của một ông già gù. Một người đàn ông (Anh, nghệ sĩ ưu tú Việt Nam) ôm búp bê len trong căn biệt thự đổ nát mang đến không gian ma quái. Câu chuyện của ông lão dần đưa khán giả vào câu chuyện bằng sự kết nối các tuyến nhân vật. Có Liên Ngư (nghệ sĩ ưu tú Mỹ Uyên) – người đàn bà ngoại tình; Xin (nghệ sĩ ưu tú Hữu Quốc) – người con hoang đàng Liễu Phố (người mẫu Trang Trần) -một người đàn bà lẳng lơ, hỗn láo; một cựu chủ biệt thự (NSƯT Lê Thiện) -Một bà già tàn tật ngồi xe lăn, lưng gù suốt đời (Hùng Thuận) – Một người hầu trung thành …—— Hùng Thuận (trái) đóng vai anh chàng gù nghèo trên sân khấu. Lê Thiện (phải) nổi bật năm nay đã 70 tuổi và luôn khiến khán giả bất ngờ với lối diễn uyển chuyển. Chương trình được công chiếu vào ngày 9 tháng 1.

Ngoài quan hệ vợ chồng, con cái, tình nhân, sư phụ, những vai trò này còn được kết nối với nhau qua vai thám tử tư (Chánh Trực đóng). Một điều tra viên tư nhân được thuê bởi một phụ nữ tàn tật lớn tuổi đã đến thăm ngôi nhà cổ để điều tra sự xuất hiện của những bóng đen thường lượn lờ xung quanh ngôi nhà. Theo cách nhìn của ông Xin, ông đã vô tình trở thành “cái gai”. Cái chết của người vợ bất hạnh của ông Sinh dần được khơi lại, nảy sinh nhiều mâu thuẫn và diễn biến.

Tác giả Xuyên Lâm thành công với kịch bản “Người vợ ma” trên sân khấu Phú Nhuận – vở kịch gây sốt phòng vé cao kỷ lục làng phim truyền hình TP.HCM. Lần này, với “Night Ape How Screaming”, anh tiếp tục tung ra các tiết mục, giúp bộ phim của anh sớm nhận được nhiều lời khen ngợi. Tác phẩm mới của Lin Xuen không dày đặc kinh dị ma nữ kinh dị, anh đã sử dụng một số “chiêu” khiến khán giả đôi khi bị thót tim: một bóng đen thoắt ẩn thoắt hiện, người phụ nữ đang vùng vẫy trên lan can. Những con khỉ hoang dã được gọi là nhóm hoang dã, và căn phòng trên gác mái rất tối, gợi nhớ đến những bí ẩn và âm mưu. Sự kết hợp giữa âm nhạc và tia laser làm nên những chi tiết mang đến cảm xúc cho người xem. Thủ pháp kể chuyện thường được sử dụng trong phim đan xen với hiện thực ……… của anh hùng nghệ sĩ Mỹ Uyên (trái) và Hữu Quốc. Uyên của tôi miêu tả thành công một người phụ nữ trả tiền cho mong muốn theo đuổi.

Nhưng cao trào của bộ phim không nằm trong cốt truyện “sợ hãi” của cô. Trong câu chuyện về bóng tối và cái chết, cuốn sách này là lời cảnh báo chống lại sự tham lam, lừa dối, âm mưu và ích kỷ, làm rối mắt mọi người. Thông tin được truyền tải qua bộ phim của nghệ sĩ. Do số lượng lớn chi tiết của tác giả, chính lối chơi thông minh của họ che giấu sự chậm chạp trong kịch bản, nhưng nút thắt – vấn đề chưa được giải quyết vẫn chưa được giải quyết. — Diễn viên Mỹ Uyên đã diễn tả nỗi đau tột cùng khi người phụ nữ này ngoại tình và mất hạnh phúc gia đình. Ánh mắt, cử động cơ thể và đài từ của Mỹ Uyên đã được điều chỉnh phù hợp với từng lớp biểu diễn để thể hiện tâm trạng của mình. Một mặt, đây là khát vọng yêu đương khi người chồng bỏ đi vì tội ác. Đôi khi, thật khó chịu khi một người phụ nữ gần như phát điên khi phát hiện ra rằng mình đang ở một mình trong căn phòng trống, vật lộn với bầy khỉ. – – Nhân vật Uyên chống lại người Mỹ, văn bản do Zhuang Chen thể hiện, mang lại cảm giác của riêng mình màu sắc. Người mẫu đã phóng đại hành vi của mình và miêu tả câu chuyện của một người phụ nữ khao khát tiền bạc. Khán giả khen Trang Trần rất tự nhiên với phong cách nhí nhố đặc trưng.

Một điểm nhấn rất cần thiết trong vở là diễn xuất của bà già tàn tật Lê Thiện. Ở tuổi 70, nét diễn uyển chuyển, sống động của nữ nghệ sĩ Lê Thiện đã mang đến nhiều bất ngờ cho khán giả.

Vai trò gù lưng của Hong Shun mang lại rất nhiều sự trung thực và chân thành. Cái gù được tác giả gửi vào, bên trong rất nhiều bị hành hạ, hành hạ. Ông đã chứng kiến ​​cái ác, nhưng vẫn chưa đủ can đảm để nói ra và lên án cái ác. Ngoài anh chàng gù, có một nhân vật dù chưa xuất hiện trong vở kịch nhưng đã được xướng tên từ đầu đến cuối. Đó là cô bé đã chết của Love-Lian Ruan. Baby Ai là một hình ảnh ẩn dụ, tác giả hy vọng có thể chia sẻ tấm lòng nhân ái của mọi người đến với khán giả.

Trang Tran (phải) mang đến màu sắc thú vị cho căn phòng thông qua những biểu cảm kỳ lạ của anh. .

Cho đến nay, Nhà hát kịch 5B Võ Văn Tân của Hiệp hội Nhà hát Thành phố Hồ Chí Minh là một sân khấu cho các tác phẩm kịch khác nhau. Sự thống nhất sân khấu này mang đầy màu sắc: hài hước, tâm linh, những trải nghiệm mới lạ được thể hiện bằng ngôn ngữ kịch … Nhưng nhìn chung, tác phẩm là trung thành.h có phong cách chính trị. Qua Đêm Gibbon, có thể thấy 5B đang nỗ lực để thích nghi với môi trường giải trí và phục vụ công chúng TP. Như nghệ sĩ ưu tú Mỹ Uyên-Phó giám đốc nhà hát đã nói: Trong các cuộc thi kéo khán giả đến sân khấu ngày nay, mỗi đơn vị phải cân nhắc cải tiến, thay đổi phong cách để tồn tại. .

Bài viết, hình ảnh: con trai này

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *