Nghệ nhân họ là Tô Trần Bích Thủy .—— Tại sao lại dùng “sợi tóc sắt” để gọi mình thay cho đồ sơn mài?
– Tôi thích tất cả các môn nghệ thuật hội họa, vì vậy ngoài việc được đào tạo chuyên ngành, tôi còn học các loại hình khác, bao gồm cả vẽ tranh bằng bút. Ban đầu, tôi nghĩ mình sẽ học vẽ tranh bằng bút mực một thời gian để tìm kiếm những điều mới mẻ về loại hình nghệ thuật này. Tuy nhiên, càng tiến hành nghiên cứu, họ sẽ càng nhận ra rằng có quá nhiều nội dung mới trong bút cảm ứng chưa được khám phá hết. Điều này khơi dậy sự tò mò của tôi và tôi muốn tiếp tục khám phá.
Quan niệm sống.
Ban đầu, các bức tranh bằng bút mực của tôi chủ yếu hướng đến các tác phẩm như chủ nghĩa hiện thực. Sản phẩm xuân, hạ, thu, đông có cảnh đặc trưng. Sau này, khi tôi nghiên cứu, tác phẩm của tôi có nhiều yếu tố siêu thực hơn. Chính quá trình tìm tòi và khám phá cũng như những khám phá mới đã khiến tôi nhất quyết sử dụng bút vẽ tranh. Tôi thích tất cả chúng giống nhau, nhưng tôi không thể chọn tất cả chúng cùng một lúc. Vì vậy, tôi tập trung nhiều hơn vào việc vẽ bằng bút cảm ứng. Dù không biết con đường này sẽ đưa mình ra biển hay những vết nứt nông nhưng tôi vẫn muốn dùng lông sắt khai hoang để làm đường đi cho mình. Đúng như câu kinh thánh tôi đã viết: “Tôi đi dọc sông / Nguồn nước không thành / Không quan trọng điều gì đang chờ tôi / Biển mênh mông hay vịnh cạn”. – Điều này có nghĩa là bạn sẽ không bao giờ bối rối?
-Đúng. Vì lông sắt không phải là loại cổ nhưng rất khó cho họa sĩ và đề tài, cách thể hiện. Nhưng cuối cùng, mọi thứ tôi đã trải qua. Điều cấp thiết nhất là không có thời gian, vì phải làm nhiều việc cùng lúc: dạy dỗ và chăm sóc gia đình. Tôi mong có hơn 12 tiếng mỗi ngày, vì đôi khi trong quá trình vẽ tranh, khi cảm xúc thăng hoa, tay chưa thể hiện xong ý tưởng này thì lại nảy sinh ý tưởng khác … phải bó tay hơn . -Nếu được tự chọn lại, bạn sẽ chọn kiểu nào?
– Tôi vẫn đang học, và sau đó sử dụng bút cảm ứng để dạy vẽ và “cuộc sống”. Cũng có những lúc mệt mỏi, vì loại hình nghệ thuật này đòi hỏi sự hoạt động của mắt rất nhiều. Nhưng bù lại, tôi cảm thấy rất vui khi hoàn thành mọi công việc. Điều thú vị hơn là những tác phẩm này được bạn bè và mọi người yêu thích. Trong thời gian chuẩn bị cho các cuộc triển lãm trong nước và quốc tế, tôi nhận được sự động viên của bạn bè, đặc biệt là chồng khiến tôi cảm thấy rất mệt mỏi.
(Theo Đồng già)