Chân dung Đỗ Xuân Đoàn .
Trong căn phòng ấm cúng của Lotus Gallery, 30-40 hình ảnh quen thuộc từ Hà Nội trước cách mạng xuất hiện tại Chợ hoa Hàng Đá, đó là Đào Viên của người con gái Hà Nội Nhật Tân. Tóc dài trong chiếc áo len ấm áp, quán cà phê nhỏ, áo kẻ, một tia nắng đầu mùa… Chân dung Đoàn và những người bạn của anh đã truyền đời này qua đời khác, đến bây giờ tôi cũng chưa từng thấy. Những người Hà Nội thời khốn khó đến đây như lạc vào 36 phố phường Đông An.
Bố cục sáng tạo, chắc chắn, viết thoải mái, hoa văn sống động và bảng màu nâu vàng, xanh lam hoặc xanh lá cây có thể là đỏ đậm hoặc tông màu nhẹ nhàng và mềm mại … tất cả đều phù hợp để thể hiện cảm xúc trực tiếp hoặc làm Người ta nghĩ đến: hoa thủy tiên vàng, ven hồ Truk Bach, Khao Duẩn, Tân Du …
tác phẩm “Hanoi Coffee”, chất liệu sơn dầu.
Qua một con người cụ thể, tôi hướng về Hà Nội Tư duy của anh ấy đã bị tụt lại so với trước đây, đây là của riêng anh ấy. Anh nói rằng năm 1972 thật khó quên. Lúc đó Hà Nội rất khó khăn do mưa bom của địch. Nhưng sau những giây phút nguy hiểm đó, được ngồi lại bên bạn bè nhâm nhi ly cà phê, sao mà ngọt ngào quá. Anh ấy sẽ không bao giờ quên vào giây phút này. Theo ông Đoàn, chiến tranh không phải lúc nào cũng đau thương, tang tóc, nhưng đôi khi có những khoảnh khắc mà những bức ảnh đẹp không dễ gì có được trong thời bình. Điều này được thể hiện qua tác phẩm “Cà phê Hà Nội” của anh. Chất liệu sơn dầu.
Hay trong bưởi, chân dung một cô gái Hà Nội trạc ba mươi, váy dài, tóc dài ngồi dưới gốc bưởi. Một là quả bưởi rơi trên áo cô, dù đang nhìn lá hay nhìn xa xăm, cô vẫn không biết. Bức tranh này tuy buồn buồn nhưng đối với anh nó thật đáng quý.
Ngắm nhìn tranh của Dư Xuân Đoàn, cảm giác như tâm hồn thư thái và tĩnh lặng hơn, như đưa người xem trở về Hà Nội xưa.
TP