Nghệ sĩ Đào Minh Trí vượt qua kiêu ngạo

Chân dung họa sĩ Daomingsan. (Đồng cũ) -Có lúc phải chạy “sô” tham gia mấy cuộc triển lãm, sao nhiều thế?

Một bức chân dung của họa sĩ Daomingsan. (Công việc)

– Đó là lý do tại sao họ yêu cầu tôi cắt đào trên đá. Năm 2005, Hội Văn nghệ TP.HCM đã tổ chức 81 cuộc triển lãm với hơn 1.000 tác giả và hơn 4.000 tác phẩm được trưng bày, tăng vài chục phần trăm so với năm trước. Ngày khai trương, nhiều người tiếp tục yêu cầu tôi có mặt, trịnh trọng cầm kéo, cắt dải băng đỏ rồi nói vài câu. Tôi đã tham gia nhiều cuộc triển lãm và tôi không biết phải nói gì hơn, cuối cùng tôi đã phát minh ra một thứ gì đó để làm hài lòng bạn bè của mình.

– Lúc đó, bạn nói gì để lấp đầy khoảng trống? -Tôi nên nói về nghệ thuật, sự phản ánh, thế giới quan của nghệ sĩ … Tôi chuyển sang niềm đam mê của tác phẩm, hoặc sử dụng … những từ trừu tượng để khen tác phẩm .—— Nếu mọi người có điểm giống nhau trong hoạt động cá nhân của bạn Hành vi?

– Về công việc của tôi, tôi nghĩ sẽ không bao giờ xảy ra trường hợp tương tự. Người đặt câu hỏi như vậy hẳn là có trình độ rất thấp .—— Nhà rất lớn, nhưng chỉ là treo ảnh thôi. Bạn có yêu bản thân mình nhiều không?

– Vẫn không đủ chỗ. Người sáng tác trước hết phải tôn trọng tác phẩm của mình.

– Là một người có thẩm quyền trong giới nghệ thuật, một khi đánh giá đồng nghiệp của mình, ông đã tuyên bố: “Khổ quá. Thế giới không được tô vẽ như vậy. Nói lại đi.” Điều này có nghĩa là gì? “

– Không mang tính giải thích, mô phỏng, hời hợt, nhưng bạn đã khám phá ra cái nhìn độc lập và sâu sắc về thế giới khách quan này chưa.

– Có rất nhiều triển lãm, đồng thời chỉ có một số người xem, ngoài đời thực Để vui nhà, nhiều người còn mua tranh, tranh phong cảnh, hoa quả, em bé … treo tranh trên ni lông, khi được mọi người bảo tự hào về sự phát triển của nghệ thuật, bạn có giấu giếm? — -Ngôn ngữ nghệ thuật là một ngôn ngữ khó, muốn hiểu được nghệ thuật thì phải học, chúng ta chưa được giáo dục nghiêm túc về cái đẹp, có tranh đại trà: tranh treo phòng khách, tranh trang trí. Đây là điều bình thường trong một xã hội phát triển .—— Vậy tại sao không hạ giá tranh xuống cho mọi người cùng thưởng thức tranh thật?

– Giá tranh lên xuống bao nhiêu? Còn tranh thì sao? Vấn đề là con người Bạn có thích, không hiểu, không thích, không hiểu, sẽ không mua giảm giá, không phù hợp với họ. Gần đây bạn thế nào?

– Trong sự phát triển của nghệ thuật, việc có một số khiếm khuyết là điều bình thường. Tôi nghĩ vụ trộm mới nhất không được tính Thật tệ, ít nhất thì cũng có ích cho các giám đốc nghệ thuật để có những hành động chiến lược để giải quyết những vấn đề này theo luật pháp và tuân thủ luật pháp.

– Nếu bạn tìm thấy chi tiết tôn giáo của người khác trong tác phẩm của mình, bạn có dám tự mình phá hủy tác phẩm không? -A Các họa sĩ chuyên nghiệp, nếu có 1.000 họa sĩ tên tuổi trong và ngoài nước, họ phải can đảm tránh kiểu 1.000 họa sĩ và tìm cho mình một hướng đi.

– Thử với hai màu – kiểm tra hướng phát triển của Hội Văn nghệ TP.HCM Người đại diện?

– Lãnh đạo Hội Ban rất cứng rắn: Nếu Hội đồng xét duyệt mỹ thuật quyết định triển lãm nào không đẹp thì triển lãm đó sẽ không được tổ chức .—— (Theo lão Đồng)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *