Một số bìa truyện tranh của các nhà xuất bản
– cơ duyên nào đã đưa bạn vào thế giới truyện tranh?
– Định mệnh và nghiệp báo dường như là sự sắp đặt tình cờ. Vì còn nhỏ nên em thường ở nhà một mình khi người lớn đi vắng. Lúc đó, người bạn tâm giao của tôi là một món đồ cổ cổ kính đứng khuất trong tủ, bàn và góc phòng. Sự bay lượn kỳ diệu của những tinh hoa, những chiếc lá, con cá, chim, hoa, sóng, mây … Qua phép thuật của những người thợ thủ công xưa trên những đồ vật này … Khiến tôi rút lui, vặn vẹo và khiến J nhanh chóng nhập chi tiết. Khi lớn lên, trước khi theo học ngành trang trí nội thất tại Đại học Bách khoa Hà Nội, tôi đã phục chế đồ cổ trên đá và gỗ.
Khi họa sĩ Phạm Quang Vinh (Giám đốc Nhà xuất bản Gia Đông) đặt tôi vẽ tranh cho Đinh Bộ Lĩnh, tôi đã được anh ấy động viên và chỉ bảo nhẹ nhàng, nghiêm khắc. Dần dần, tôi được yêu cầu vẽ những cuốn sách về Lý Thường Kiệt, Lý Công Uẩn, Ngô Quyền … Đây là một bất ngờ lớn đối với tôi.
-Phong cách của bạn thật tuyệt? — Mình vẽ hơi đứt đoạn, từ nét bút chì, từ tràn sang mạch bút, mình có thể hình dung ra hình ảnh, màu sắc, cảnh vật và nhân vật. Phim lịch sử này rất dễ nhớ. Vẽ đến đâu, tôi sẽ treo tranh xung quanh mình, sau đó nhìn đi xem lại, cắt sửa, thay đổi bố cục các hình, màu chồng lên nhau, đảm bảo sự đồng bộ, thống nhất từ nét vẽ đầu tiên đến nét vẽ. Ở cuối sách. Về khả năng phóng quang từ trong ra ngoài, tôi đã tìm hiểu về các hoa văn trong chùa. Bất cứ khi nào tôi đứng một mình trong nơi thanh tịnh, sạch sẽ và trang nghiêm của ngôi chùa, tôi nhắm mắt lại, lắng nghe tiếng hoa, thì thầm cầu nguyện, nghe nhạc và hát. Tại buổi lễ hiện trường. Những ngày ấy, tôi nghe rõ lòng mình … (theo thể thao và văn hóa)