Sau đây là anh Đỗ Văn Tuyên, 33 tuổi, quê Hà Đông, Hà Nội, chia sẻ về quyết định sai lầm khi mua nhà lớn khi kinh tế chưa ổn định:

Từ khi lập gia đình, tôi đã ấp ủ suy nghĩ của mình rất nhiều. Phải mua nhà. Tuy nhiên, vì vợ chồng con cái nghèo nên không có tiền từ nhà đến thị trấn. Vợ tôi làm nghề xuất bản và kiếm được gần 10 triệu nhân dân tệ một tháng. Tôi làm nghề nhiếp ảnh, làm một nơi và hợp tác nhiều nơi, thu nhập không cố định, trung bình khoảng 15-25 triệu mỗi tháng.
Năm 2016, sau 6 năm kết hôn, sinh con thứ hai. ‘Dù chỉ có khoảng 600 triệu, tôi vẫn quyết định chu cấp nhà ở phù hợp cho vợ con. Hầu hết bạn bè và đồng nghiệp của mọi người đều ở nhà. Ký túc xá rộng 40 mét vuông của chúng tôi ở quận Dongda đã trở nên quá tải, đôi khi khiến bà và bà của một gia đình bốn người bối rối và đôi khi không thể chăm sóc các cháu của họ. Dự định mua căn hộ hơn 80m2 trên đường Lê Văn Lương kéo dài với giá 2,3 tỷ / căn. Số lượng vượt quá sức chứa nhưng nếu diện tích nhỏ sẽ rất bất tiện khi thường xuyên có khách trong nước. Tôi đã kiểm tra một số khu vực có giá rẻ, nhưng ở ngoại thành, việc đi lại quá xa hoặc không có đủ phương tiện.
Qua tìm hiểu đôi chút, vợ chồng tôi nhanh chóng nhờ người làm thủ tục vay vốn ngân hàng 1.6. Lên đến một tỷ trong mười năm. Tôi cũng nghĩ đến việc trả vài chục triệu một tháng, nhưng tôi nghĩ “Cho thuê cũng phải 5 đến 6 triệu, nên vay để vun đắp thì dễ hơn, nhưng phải đợi lâu mới có tiền.
Bỏ ra ít hơn nhưng muốn mua một căn nhà lớn sẽ khiến cuộc sống gia đình bạn rất căng thẳng. Ảnh: Disbanded
Sau khi về quê đầu năm ngoái, cả gia đình tôi rất hào hứng. Căn hộ đầy đủ tiện nghi, rộng rãi, thoáng mát, cảnh quan đẹp. …… Làm chúng tôi như sống trong khu tập thể cũ bao năm, đời như sang trang Nhìn vợ vui vẻ, thấy con lớn quen bạn học, tôi thấy quyết định táo bạo của mình là đáng giá. Chán vì gánh nặng cuộc sống, hàng tháng trả hết nợ, vợ chồng tôi phải giảm bớt các khoản khác như tiền điện nước, tiền gửi xe, tiền dịch vụ, thuê người giúp việc chăm cháu nhỏ, trả tiền cho cháu lớn. Con cái đi học, ăn ở … cộng với tiền làm thêm, chúng tôi phải trả khoản vay mua sắm đồ đạc gần 100 triệu.
Tôi điên cuồng tăng thêm công việc cho bản thân để tăng thu nhập. Có rất nhiều áp lực kiếm tiền. Các khoản chi tiêu trong gia đình được giảm thiểu, con gái út không còn đàn, tranh, vợ tôi không dám mua thêm quần áo, cuối tuần hai vợ chồng ở nhà với con hoặc về quê nhận tiền ăn để tiết kiệm. Từ chối tất cả những lời mời cuối tuần từ những người bạn thân nhất của chúng tôi. Việc đi du lịch trở nên quá đắt đỏ. Mấy năm nay, tôi cố thắt lưng buộc bụng, tích góp trả nợ để bớt lãi. Cuộc sống sẽ dễ dàng hơn.
Nhưng toán học không bằng trời tính Cuối năm ngoái, mẹ tôi bị ngã gãy xương phải ra Hà Nội điều trị, may mà tình trạng không quá nghiêm trọng, chỉ điều trị được 2 tuần là mọi chuyện đã ổn, nhưng trong thời gian này, tôi như bị Tôi căng như dây đàn vì vừa phải vay mượn anh trai vừa lo viện phí, đồng thời “nuôi” gia đình ở nhờ và thay nhau chăm sóc mẹ, vợ chồng tôi không còn tiền.
Sau đó, tôi thực sự cảm thấy kiệt sức. Tôi cũng thấy chất lượng công việc của mình ngày càng giảm sút. Đối với nhà thiết kế, đó là một cái tát vào mặt. Tôi không muốn tiếp tục quay cuồng với cuộc sống của mình và từ bỏ tất cả những suy nghĩ như vậy. Về chuyện trong nhà đã xảy ra, lại gánh một đống nợ ngoài nhà, chẳng có gì, tôi càng lo sợ hơn. – Chia sẻ những suy nghĩ này với vợ, tôi được đồng cảm. Chúng tôi quyết định bán nhà.- — Bán nhà không dễ, nhất là khi đang nợ nần chồng chất nhưng cuối cùng lại bán với giá chênh lệch cả chục triệu, nhưng khó vượt qua nhất là tâm lý, khi không giữ được cho vợ con. Làm nhà thất bại, tôi phải nói chuyện với cả bố mẹ đẻ để giải thích lý do mới mua nhà, nhà thì phải bán, nhưng từng li từng tí rồi mọi chuyện cũng qua.
Hiện tại, cuộc sống của tôi vẫn thế Đúng vậy, hai vợ chồng tiếp tục thuê nhà, chọn một căn hộ nhỏ hơn gần cơ quan phụ nữ, cho người giúp việc đi nghỉ và cho con gái thứ hai đi học. Hàng tháng, trừ tiền thuê nhà hơn 5 triệu đô la Mỹ, chúng tôi đều ở. Cuộc sống sung túc và tiền tiết kiệm ổn định, hè này tôi sẽ đưa các con và bố mẹĐang đi nghỉ.
Bán nhà xong mình cũng tạm thời giảm bớt công việc để nâng cao chất lượng. Cảm giác hài lòng với những gì mình đang làm khiến tôi tràn đầy tự tin và yêu thích công việc trở lại.
Tôi vẫn không từ bỏ kế hoạch mua nhà, nhưng đó không còn là áp lực nữa mà là một công việc lâu dài. Chi tiêu dài hạn. Vợ chồng tôi cần sống cho hiện tại và chuẩn bị cho tương lai.
– Theo Boi Le’s Family (HCMC), chuyên gia tư vấn tài chính cá nhân, nhiều người Việt Nam vẫn có tư tưởng muốn tự lập, không có nhà ở. Dù khó khăn về tài chính nhưng nhiều người vẫn cố gắng mua và cảm thấy có động lực hơn nên cố gắng trả nợ bằng được những món nợ. Họ lập luận thêm rằng tiền thuê nhà được sử dụng để trả nợ thế chấp có lợi hơn là trả cho người khác (chủ nhà). Thực tế, họ làm vậy là do chưa biết phương thức đầu tư sinh lời tốt nhất là gửi ngân hàng, chưa có kế hoạch tích lũy cụ thể.
Ông Bội Lê cho rằng, khi vay nợ dài hạn để mua trái phiếu, bạn cần tính toán phương án bảo đảm: giả sử bạn có thể trả hết khoản vay trong vòng 7 năm thì vẫn nên ký hợp đồng vay 10 năm để được. Trong trường hợp này, cần phải trả quá kế hoạch vay và giữ lại tiền trợ cấp thuế để trang trải cho việc kẹt xe. Khi lãi suất tăng hoặc thu nhập giảm hoặc các hộ gia đình tan vỡ, các kế hoạch quá chặt chẽ có thể gặp rủi ro.
– Theo anh, khi áp lực thế chấp quá lớn và ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống. Sống, bán nhà và tiếp tục cho thuê hoặc mua một căn nhà nhỏ với khả năng tài chính phù hợp cũng là một giải pháp tốt. Anh nói: “Đừng quá đặt nặng chuyện sở hữu nhà hay ngại bán. Cuộc sống của bạn sẽ đỡ mệt mỏi và thoải mái hơn”.